Castle on the Hill – Ed Sheeran, toà lâu đài của bạn ở đâu?

Bên cạnh những bài hát với ca từ táo bạo như You Need Me, I Don’t Need You hay Don’t; Ed Sheeran còn làm say lòng người hâm mộ với những bài hát có ca từ nhẹ nhàng, sâu lắng, và đôi khi rất hoài cổ. Castle on the Hill – single thứ 2 trog album Division sắp ra mắt  là một bài hát khiến người ta vừa nghe vừa da diết nhớ về một thời đã xa.

Nhìn chung, giai điệu bài hát réo rắt, tương đối nhanh, và tạo cảm giác như một chuyến tàu. Nó đánh vào tiềm thức của người nghe, dẫn dắt họ vào chuyến du hành mà vẫn chưa biết điểm đến là đâu. Cho đến khi những ca từ đầu tiên cất lên…

When I was six years old,…

Con tàu cập bến tuổi thơ. Ed mời chúng ta  nhìn lại quãng đường cậu đã đi. Trải qua biết bao những biến cố, vui có buồn có. Điểm hay của bài hát đó là Ed chọn ra những kỷ niệm thoạt nghe có vẻ rất cá nhân, nhưng lại mang một giá trị cộng đồng, một cảm giác lan toả và liên kết. Bất kỳ ai trong chúng ta cũng có những người bạn thời thơ ấu, đã từng cùng nhau rong chơi không mệt mỏi nhưng rồi lại rời xa nhau từ lúc nào không biết. Tự nhiên là thế.

Made friends and lost them through the years.

Rồi thời niên thiếu đến, vội vã trao đi nụ hôn đầu đời vụng dại chỉ vì một chút tò mò, hăng say lao động và hãnh diện với những đồng lương đầu tiên, những lần bù khú vui vẻ với chúng bạn, những cơn say tràn ngập tiếng cười vô tư.

Had my first kiss on a Friday night

I don’t reckon that I did it right

….

We found weekend jobs, when we got paid

We’d buy cheap spirits and drink them straight

Một thời tuổi trẻ qua đi. Chúng ta trưởng thành và đối mặt với biết bao biến cố, những sóng gió vùi dập; và vô tình quên đi những kỷ niệm lúc xưa. Mỗi người một số phận nhưng khi đột nhiên nhớ về, người ta không khỏ chạnh lòng vì một thời gắn bó và rồi ước ao được một lần quay trở về những ngày xưa đó.

One friend left to sell clothes

One works down by the coast

One had two kids but lives alone

One’s brother overdosed

One’s already on his second wife

One’s just barely getting by

But these people raised me

And I can’t wait to go home

Đoạn điệp khúc ập với những câu ngân, luyến da diết, bồi hồi cộng thêm những kỷ niệm của Ed cũng như của chúng ta. Phần cuối điệp khúc được đánh dấu bằng chữ “miss” được gằn giọng đầy cảm xúc, kết hợp với những câu trùng lặp ngắn chỉ hai từ tạo cảm giác dồn dập, dâng trào và cuối cùng chạm đến đỉnh của hoài niệm bằng hình ảnh hoàng hôn phủ bóng toà lâu đài ở trên đồi. Một thước phim thật đẹp mà Ed sẽ không bao giờ quên được.

I’m on my way

Driving at 90

Down those country lanes

Singing to Tiny Dancer

And I miss the way

You make

Me feel

And it’s real

We watched the sunset

Over the castle on the hill

Bài hát đặc biệt đánh động với những ai thuộc thời 9X giống như Ed vì chúng ta lớn lên trong một bức tranh tương tự như nhau. Đôi khi trong đời, bỗng mốt phút giây nào đó ta nhìn thấy một bóng dáng, một mảnh đời, một góc phố và bỗng dưng nó gợi ta nhớ lại những kỷ niệm thuở đó.

Với Ed, đó là giai điệu bài Tiny Dancer, là ánh hoàng hôn phủ rợp toà lâu đài trên đỉnh đồi. Với tôi, kỷ niệm không được rõ ràng như vậy. Chúng là những mảng ký ức rời rạc. Đâu đó ở dưới mái trường. Đâu đó trong căn phòng ngủ nhỏ. Đâu đó ở những quán cafe, trà sữa giờ đã đóng cửa chuyển đi.

Còn bạn,

Lâu đài của bạn ở đâu?

__________

Ghé thăm Facebook

Leave a comment